“Gửi tôi đi làm con nuôi ư? Ở nhà công tước Everdeen ma quái đó á?!”
Teresia bị hắt hủi sau khi mẹ ruột qua đời, bởi người cha ruột đã đón về người tình bí mật cùng đứa con ngoài giá thú.
Nhưng cô có một bí mật—cô có thể nhìn thấy ma!
Nhờ những hồn ma luôn ở bên, cô mới có thể chịu đựng được cuộc sống này.
Vậy mà giờ lại bắt cô rời khỏi đây sao?!
Cô không muốn rời xa những hồn ma đã luôn là bạn mình giữa nỗi cô đơn, càng không muốn rời xa nơi lưu giữ ký ức về mẹ.
Khoan đã!
Nghĩ kỹ lại, họ chỉ bảo cô đi làm con nuôi thôi, có ai cấm bị trả về đâu chứ?
“Nếu đã vậy, mình sẽ trở thành đứa trẻ bị trả về nhanh nhất trong lịch sử đế quốc này!”