Sau khi cha mẹ ly hôn, Lục Dương chuyển đến ở nhà bạn thân của mẹ và bắt đầu cuộc sống với con gái của dì ấy - Tô Quý. Tô Quý thông minh và dịu dàng, như ánh nắng ấm áp làm tan chảy cái lạnh mùa đông, tốt bụng nhưng không phô trương. Cô soi sáng cuộc sống của Lục Dương và tỏa nắng trong trái tim nàng. Lục Dương coi cô như một người chị, một người bạn và cũng là một người mẹ.
Sau này, bỗng có một ngày Lục Dương không muốn làm em gái của cô nữa, muốn hẹn hò cùng cô. Tuy nhiên, sau khi nhận ra tình cảm của mình dành cho Tô Quý đã thay đổi, nàng lại không muốn phá hỏng mối quan hệ hiện tại của họ. Nàng sợ mất đi cái danh xưng "em gái" của mình. Lục Dương quyết tâm thay đổi, nàng không quá lệ thuộc vào Tô Quý nữa và lựa chọn xa cách cô. Nhưng sau khi gặp lại Tô Quý ở nơi làm việc, những cảm xúc bị kìm nén bấy lâu đã nở rộ như một đóa hồng, gắn kết chặt chẽ Lục Dương và Tô Quý lại với nhau. Liệu đó có phải là một kế hoạch được tô vẽ một cách tỉ mỉ hay chỉ đơn giản là do 2 chữ "định mệnh"?.